Giữ lại giấc mơ
Anh lang thang trên con đường của ngày xưa với bộn bề ký ức
Em giờ đâu…?
Nỗi nhớ trong anh cứ cồn cào chuỗi dậy,
Anh bước đi trong nỗi buồn vô thức
Hãy gọi anh về với thực tại đi em.
Cơn gió của ngày xưa giờ chẳng chút dịu êm,
Hương hoa đã mang theo về nơi khác
Nơi không em – phía cuối tình yêu
Của ngày xưa giữ lại được bao nhiêu,
Cái màu tím nghiêng mình chung thủy ấy
Như trái tim em nơi bến bờ vĩnh cửu
Cho đời anh neo đậu những yêu thương
Anh cứ bước đi trong quãng vắng cô liêu
Anh vấp ngã..?
Bằng mảnh trăng cả cuộc đời anh đã ghép
Bằng tình yêu đầu của một thời trai trẻ
Đến bên em để mãi chẳng lấy về
Đặt bàn tay lên trái tim của những rung động ban đầu
Để em thấy ngày xưa không phải là tội lỗi.
Vì anh biết, tình yêu không chỉ dệt bằng hạnh phúc
Là nỗi đau là cay đắng cuộc đời.
Anh vẫn bước đi trên con đường của ngày xưa đã vắng bóng em qua.
Vấp phải nỗi buồn anh ngã đè lên hạnh phúc,
Dòng đời cứ trôi đi, màu thời gian sẽ chẳng bao giờ khác
Để lại giữa trời những ấm áp yêu thương!
Giữ lại trong nhau một mảnh thiên đường
Một tình yêu đã từng là có thật
Một niềm tin chẳng khi nào chia cắt...
Có điều gì là mãi mãi không em?!?
traitimmua_h2t
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét