Sau khi đọc được bài viết "
Rủ đi cà phê, chở vào nhà nghỉ”, tôi bỗng như thấy chính mình trong những dòng tâm sự của bạn gái đó. Thật khó để tôi có thể diễn tả được những cảm xúc của mình lúc này…
Tôi hiện đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học. Trước kia, tôi có yêu một người, tình yêu đó rất đẹp, trong sáng và lãng mạn. Thế nhưng, bao nhiêu vun vén cho mối tình đều đẹp đẽ ấy cũng đã tan tành mây khói khi tôi quyết định chia tay anh. Và lý do chia tay của tôi cũng giống bạn, đó là không chấp nhận quan hệ trước hôn nhân, còn anh thì hễ cứ gặp tôi là đòi hỏi tôi "
chuyện ấy".
Mối tình đầu tan vỡ, tôi đã khóc và đau khổ rất nhiều. Tôi không ngờ… bao nhiêu hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc của hai đứa đã phải dừng lại khi gần kề đích đến. Và kể từ đó, tôi lao vào học tập như một con thiêu thân, tôi không muốn nhớ tới anh, nhớ tới những kỷ niệm êm đềm ngày nào… tôi cố gắng quên đi tất cả để sống cho hiện tại và tương lai của mình.
Mới đây, tôi có quen một chàng trai hơn tôi 4 tuổi. Chúng tôi chỉ quen nhau qua mạng nhưng qua cách nói chuyện của anh, tôi cảm nhận anh là người chín chắn, có học thức và có thể tin tưởng được. Sau hôm gặp mặt đầu tiên, anh xin phép đưa tôi về và ngỏ ý muốn vào nhà tôi chơi. Thấy anh ăn nói lịch sự, chân thành nên tôi đã mời anh vào nhà chơi. Khi gặp anh, bố mẹ tôi cũng rất quý mến và tin tưởng anh là người tốt.
Sau khi gặp anh được mấy hôm thì tôi phải lên trường nhập học. Hôm đó, anh sang nhà xin phép bố mẹ đưa tôi đi nên bố mẹ tôi cũng rất vui vẻ để anh chở tôi lên trường. Thế nhưng, bi kịch cuộc đời tôi cũng bắt đầu xảy ra từ đó.
|
Tôi đã mất tất cả vì người đàn ông mình ngỡ tốt đẹp ấy (Ảnh minh họa) |
Khi đưa tôi lên thành phố thì anh bảo để quên một ít đồ ở phòng nên "
tiện đường" chở tôi vào lấy. Vừa bước vào phòng, anh ta bất ngờ đóng cửa rồi ôm chầm lấy tôi. Dù cho tôi có cố gắng chống cự hay khóc lóc thảm thiết, van xin... anh ta vẫn không chịu buông tha cho tôi. Cuối cùng, tôi đã bị anh ta cướp mất đời con gái.
Sau lần đó, tôi cảm thấy hoang mang tột độ. Lúc nào tôi cũng sợ hãi và bị ám ảnh bởi những hành động xấu xa của anh ta. Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể nào tin được chuyện tồi tệ đó đã xảy ra với mình.
Tôi cũng như bạn, cũng sinh ra trong gia đình gia giáo, cũng được bố mẹ giáo dục về chuyện công – dung – ngôn – hạnh của phụ nữ… nhưng cuối cùng, tôi cũng đánh mất trinh tiết của người con gái chỉ vì quá tin tưởng vào một người đàn ông mình ngỡ là tốt đẹp.
Bạn ạ! Chúng ta phải tự chấp nhận tất cả thôi. Hãy coi đó là bài học, dù để có được bài học đó, chúng ta đã phải trả giá quá đắt. Nhưng cũng không vì thế mà bạn tự ti về bản thân mình, mất niềm tin vào tương lai, cuộc sống.
Cuộc sống còn dài, chúng ta sẽ phải trải qua không biết bao thăng trầm phía trước. Đừng vì một chuyện buồn xảy ra mà đánh mất tất cả bạn nhé! Hãy tin tưởng ở tương lai và hy vọng mọi điều sẽ tốt đẹp hơn.
Bạn cứ sống vui vẻ như trước đây… đừng quá ủy mị, suy nghĩ nhiều về chuyện buồn đó. Tôi cũng luôn động viên mình như thế đấy! Đừng hận thù, đừng trách móc ai… vì kết quả của ngày hôm nay cũng có một phần lỗi của chính mình.
Bây giờ có đau buồn cũng chẳng giúp chúng ta giải quyết được vấn đề gì. Vì thế chúng ta hãy gạt bỏ tất cả những điều không vui sang một bên để tiếp tục bước tiếp bạn nhé! Hãy tìm lại niềm vui của chính mình và coi đó là một tai nạn mình phải gánh chịu.
Mong bạn hãy đứng dậy bằng chính đôi chân của mình!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét