Em yêu! Cũng lâu rồi anh và em không gặp nhau và không liên lạc nhau phải không em, giờ này em có khỏe không? Em có nhớ anh như anh nhớ em không em? Thời gian trôi qua thật nhanh em xa anh và đã xa anh thật rồi, giờ em không còn bên cạnh anh nữa rồi.
Vậy là ngày em
rời xa anh cũng gần một năm em rồi phải không em, cho dù anh níu kéo em như thế nào em cũng không quay trở lại, em ra đì vì một lý do không đâu vào đâu hết lý do mà em đặt ra cũng chính đáng lắm phải không em: hai đứa mình không hợp tuổi (anh và em đều bằng tuổi nhau mà em) anh không tin là như vậy đâu em.
Ngày em ra đi cũng là ngày anh đau khổ nhất, em chia tay anh rồi em lại đổi số điện thoại không cho anh biết em biết em làm như vậy là anh buồn và tuyệt vọng lắm không em. Hằng đêm anh vẫn chờ cuộc gọi của em nhưng không và mãi mãi không có phải không em? Sao em vô tình vậy em.
Anh nhớ em nhớ mọi lúc mọi nơi hình ảnh và lời nói của em luôn hiện trong tâm trí của anh dù bất cứ ở đâu và thời gian nào. Anh càng cố quên em thì lại càng nhớ em. Những lúc ngồi một mình những lúc lang thang trên phố kí ức của em trong anh lại ùa về. Anh nhớ như in những lần anh và em học quân sự cùng nhau và đó cũng là lần ông trời cho anh gặp được em, gặp được ánh mắt dịu dàng và trìu mến của em. Anh nhớ những lúc em xưng hô với anh em là CƯNG, em biết từ lúc đó gặp em là trái tim anh đã thuộc về em rồi không em. Anh nhớ những lúc anh và em bên nhau mơ ước tới tương lai sau này anh và em sẽ có hai thiên thần trai và gái em sẽ tự đặt tên cho con chúng mình không em? Nhớ những lúc trời mưa anh dầm mưa để đên kịp đựng rước em đi học và đi làm không em?... Em biết anh hạnh phúc biết bao khi được ở gần em và đi bên em không em?
|
Anh cầu mong em sẽ hạnh phúc bên người mà em đã chọn (Ảnh minh họa) |
Nhưng hạnh phúc đó mong manh quá phải không em, ông trời không công bằng với anh không cho anh được hưởng hạnh phúc như những người khác khi anh và em sinh ra không dành cho nhau phải không em? Anh vẫn tự trách mình vì đi làm xa em, trách mình không nhiều tiền như những người khác, anh chỉ là một thằng cán bộ quèn thôi nên không được như em mơ ước. Anh trách mình quá khờ vì một lần em bỏ anh ra đi rồi em quay lại với anh thêm một lần nữa và em lại bỏ anh ra đi thêm lần nữa, nhưng anh không trách em đâu em vì anh yêu em anh chấp nhận tất cả anh thấy em hạnh phúc là anh cũng hạnh phúc rồi mặc dù đó là hạnh phúc đó không phải là của anh. Anh vẫn chúc mừng em mặc dù tim anh đau lắm em à!
Em biết không từ lúc em ra đi anh cũng tiếp xúc với nhiều người yêu anh nhưng sao anh không còn cảm giác đó nữa, anh nghĩ chắc có lẻ cảm giác đó trong anh đã mất từ lúc em ra đi rồi. Anh đi bên người ta là anh nghĩ về em, nhiều khi anh cứ ngỡ người đó là em nhưng sự thật không phải là như vậy phải không em.
Em biết không ngày anh đau khổ nhất là ngày em bỏ anh ra đi, ngày mà anh nhìn thấy em đi bên một người con trai khác anh cứ lặng lẽ chạy theo sau em và em nhìn anh với cặp mắt vô hồn anh nghĩ chắc em nhìn anh là nhìn thương hại phải không em, lúc đó em biết tim anh đau nhói lắm không em. Nhưng anh không trách em đâu em vì đó là hạnh phúc do em chọn mà phải không em.
Anh hi vọng em đọc những dòng thư này em sẽ nhớ đến anh, anh biết dù hi vọng đó là rất mong manh! Anh cầu mong em sẽ hạnh phúc bên người mà em đã chọn. Trong anh hình ảnh em và tình yêu anh dành cho em sẽ mãi hiện diện và trường tồn.
Em biết không trong đời người ai cũng có một lần được mơ ước, em biết anh ước điều gì không em? Anh ước anh sẽ có được em và em ở bên anh mãi mãi!
656546 mãi là anh như ngày xưa 200287
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét