Khi ngồi viết tâm sự này tôi vẫn không biết bản thân mình có phải là một người đàn ông tồi tệ, bạc tình hay thậm chí bị gắn mác Sở Khanh không nữa. Tuy nhiên, bản thân tôi chưa bao giờ hối hận về những gì mình làm.
Thực tế, cứ cho là tôi lừa gạt các bạn gái thơ ngây thì cũng phải có sự đồng ý và hiệp lực của họ, tôi mới “
mải mê chinh chiến và yêu đương” được. Với lại, 3 lần dụ các em yêu vào nhà nghỉ là cả 3 lần các em tự nguyện làm chuyện ấy với tôi và cùng tôi “
tới bến”. Vì thế cũng không thể trách cứ tôi yêu vô liêm sỉ được.
Cuộc tình đầu tiên đến khi tôi đang là sinh viên năm thứ 3. Tôi ngỏ lời yêu một cô bạn gái bằng tuổi ở khoa khác nhưng cùng trường khá nhanh chóng. Chỉ sau 2 tuần gặp ngắn ngủi, chúng tôi tay trong tay như đã yêu từ lâu.
Một ngày cuối tuần, hai đứa đi picnic từ sáng đến chiều ở Hòa Bình. Lúc 6 giờ chiều xe máy của chúng tôi mới bon bon về tới Hà Nội. Đang trên đường đưa em về nhà, tôi mạnh dạn nói: “
Em mệt không? Nếu mệt thì mình vào đây nghỉ một lát cho khỏe để ngày mai còn đi làm”. Mới mào đầu vậy mà em đã gật đầu.
Có lẽ lúc này chẳng đứa con trai nào ngu mà chở em về nhà cả khi thái độ của em đã “r
õ như ban ngày” thế. Tôi đã đưa thẳng em vào một nhà nghỉ. Vào đó hai đứa “
tập thể dục” tới 2 hiệp liền mới lăn ra ngủ. Từ đó em dính tôi như sam, coi nhau như vợ chồng. Thỉnh thoảng 1 tuần/ lần em vẫn nói dối bố mẹ đi học thêm để cùng tôi đến một nhà nghỉ bên Gia Lâm “
đổi gió”.
Yêu nhau được 1 năm, một ngày tôi nhìn em cứ thấy nhàm chán. Tôi kiếm cớ chia tay em chẳng chút áy náy nào. Qua bạn bè tôi biết, em cũng chỉ đau khổ một thời gian và cũng cặp kè với người đàn ông khác.
Cuộc tình thứ 2 đến nhanh chóng ngay sau khi tôi chia tay cô bạn cùng trường khoảng 5 ngày. Lần này người yêu tôi là một cô bé sinh viên năm thứ nhất ở trường khác. Tôi quen em trong một lần đụng xe giữa trưa nắng. Vì chân của em chảy máu quá nhiều nên tôi phải bế em tạt vào lề đường băng bó vết thương cho em.
Sau lần đụng xe này, tôi và em thường xuyên điện thoại cho nhau. Lúc biết tôi chia tay bạn gái, em đã chủ động gọi điện an ủi và cuối tuần tới thăm tôi. Thấy em đẹp người đẹp nết, tôi “
say nắng” em luôn. Em cũng nhận lời tôi nhanh chóng.
|
Không hiểu sao cứ được một thời gian yêu là bản thân tôi lại thấy chán (Ảnh minh họa) |
Tuy còn ít tuổi nhưng em khá cứng nhắc trong “chuyện ấy”. 2 tháng yêu, tôi chẳng bao giờ gạ gẫm em được gì. Ngay cả việc “
du thám” trên cơ thể em cũng bị hạn chế. Bực mình vì kế hoạch vào nhà nghỉ với em bị “delay” liên tục nên tôi nghĩ ra chiêu mới.
Một tối đang chở em đi chơi ngoài đường. Đến đoạn đường vắng gần về đến trường em, tôi lạng xe qua lại rồi nhằm một chỗ có dải phân cách tông thẳng xe vào. Dĩ nhiên, lần tông xe chủ định này nên tôi chỉ tông nhẹ. Hai đứa ngã lăn ra, tôi quáng quàng bò dậy hỏi em có sao không. Tôi cũng nói hôm nay đi họp lớp uống quá nhiều nên giờ hơi bị choáng. Thế là nghiễm nhiên tôi được đưa em thẳng tiến vào một khách sạn bình dân gần đó mà chẳng phải nài nỉ nhiều.
Khi cả hai vào cùng một phòng và ở cùng suốt một đêm thì không nói mọi người cũng biết chuyện gì tiếp sau xảy ra. Cứ vậy, sau lần “
gặp nhau” ở khách sạn, chuyện ấy cũng thường xuyên tiếp diễn ở mọi địa điểm. Nhưng không hiểu sao cứ được một thời gian yêu là bản thân tôi lại thấy chán. Tôi lại là người nói lời chia tay với em trước.
Cuộc tình thứ 3 của tôi là với một cô bạn gái cùng quê. Chả là sau khi ra trường được 1 năm, ngày cuối tuần về quê đi chơi cùng mấy đứa bạn, bỗng nhiên tôi phát hiện ra trong nhóm có một em xinh đáo để. Thế là tôi chủ động tấn công và hạ gục em chỉ trong 4 tháng.
Ngày ấy, tôi rất chăm chỉ về quê mỗi cuối tuần. Lần đi chơi nào em cũng có ý định gìn giữ thế là chúng tôi chỉ dừng lại ở những cái ôm và những lần khám phá cơ thể “
có chừng mực”. Thấy mãi không khám phá được cơ thể em, tôi lại càng khao khát.
Tôi bày ra sự việc cuối tháng đó sẽ rời Hà Nội để vào thành phố Hồ Chí Minh nhận quyết định công tác mới. Giữ được mấy tháng, đến khi hay tin tôi sắp phải đi xe nên đêm cuối cùng ở bên nhau, tôi giả vờ say đòi “
chuyện ấy”. Em có lẽ vì không làm chủ được bản thân nên chuyện gì đến cũng đã đến.
Nói chung 2 năm nay, số cô gái qua tay tôi cũng kha khá. Cho đến giờ, tôi không thể nhớ mình đã dụ những cô gái này “
lên giường” như thế nào nữa. Chỉ có vài lần đầu tiên là tôi nhớ hơn cả. Mọi người có thể cho tôi là thằng Sở Khanh đểu giả nhưng dám chắc tôi cũng không vô liêm sỉ bằng những thằng đàn ông lập ra kế hoạch yêu vì tiền kia.
Dù ai ném đá tôi thế nào, tôi xin chịu hết. Chỉ xin các bạn gái thông tỏ một câu rằng: “
Người đàn ông nào đã sex thật rồi thì 1 tháng không làm vài lần với ai đó sẽ phát rồ và hơi phí”. Chỉ những người đàn ông không có tiền mới chịu ở nhà và tự thủ dâm thôi. Còn tôi, tôi vừa có tiền lại vừa có tài dụ dỗ thì chả dại. Vừa được sex với đối tác mà vẫn được yêu nồng nàn thì còn gì bằng.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét