Nợ!
Anh nợ em? Đúng rồi, ngày ấy
Một ước mơ, một lời hứa ngây thơ
Tiếc rằng ta không học được chữ ngờ
Để bây giờ thầm thương trộm nhớ!
Anh nợ em? Đúng rồi, ngày ấy
Một trò chơi "chú rể - cô dâu"
Mà ngày ấy em nỡ vội đi đâu?
Để chú rể buồn, trò chơi dang dở.
Anh nợ em? Đúng rồi ngày ấy
Một cánh diều mang nặng trái tim yêu,
Một bức tranh khói ấm ban chiều
Một mái nhà yêu thương chan chứa.
Anh nợ em và bây giờ vẫn nợ
Một cuộc đời, một hạnh phúc lứa đôi
Một bờ vai, một đôi môi lửa cháy
Những tháng ngày hạnh phúc bên nhau.
Nhưng em ơi làm sao anh trả hết?
Món nợ cuộc đời, hạnh phúc lẫn đắng cay
Phải thế không, kiếp sau tình chưa ngủ?
Để cõi dương trần anh có em!
Phong Hoàng
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét