Lạc mất em
Chiều bầm đỏ nứt ngàn vết máu
Gió cứa vào cây đau rát lá rơi
Em chìm ̣đâu mà mất sóng người ơi?
Đừng im lặng, làm ơn lên tiếng.
Quê lạ xứ xa một mình em đào giếng
Dẫu nông sâu anh chẳng tiếc sợi gầu
Chỉ cần ai cho biết em đâu
Anh sẽ đến nói câu từ giã.
Anh sẽ đến cho dù gục ngã
Trước thềm đêm tơi tả trăng xanh
Dẫu em nhìn anh như quái thú trong tranh
Vứt một chút thương... dành cho kẻ yếu.
Anh vẫn đến vì còn yêu em lắm
Muốn kéo em đừng đắm giấc rêu phong
Chúa tạo ra em để đếm, để đong
Xem anh có bao nhiêu tình mà hoang phí
Cũng chẳng có bao nhiêu tình hình như chỉ một
Em đang tâm lấy nốt đi rồi...
Gửi người tình viễn xứ Hoahong....@yahoo.com
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét